Bài xem nhiều

Thứ Tư, 19 tháng 1, 2011

Lời cuối......


N ak....Thế là mình chia tay thật rồi e nhỉ.Thế là từ đây mình gặp nhau chỉ còn là những người xa lạ.Anh mới chỉ nghĩ được chừng đó thôi thì lòng cũng đau như thắt rồi........
Rồi ngày mai,và sau nữa,chắc chúng mình thôi gặp,nói chuyện rồi pải không e..........Mà cũng pải thôi,nếu lời chia tay đó em là người chủ động nói thì những lúc e buồn hay thất vọng e có thể chủ động liên lạc với a......còn a thì không thể,không thể vì lòng tự cao và chảnh gì đó....mà không thể vì a không hiểu được e.....làm sao a biết được khi a nói lời chia tay phía bên kia e sẽ như thế nào,e sẽ pùn và đôi chút rơi lệ hay nở một nụ cười cười kẻ ngu ngơ......a anh nói e vô tâm và em cũng thường nhắc câu đó.....anh hay nói a yêu e và e thì thường hay che giấu điều đó...vậy làm sao a biết được e có yêu a thật lòng không.....Và khi đã chia tay rồi liệu chăng e có nhớ a và muốn a quay lại hay là thiếu a sẽ có người khác làm e vui,sẽ có người mang cho e hạnh phúc,sẽ có người hiểu e,sẽ có người thay a nói lời yêu và những lời ngon ngọt mà vốn dĩ anh không biết và chưa từng nói với e....Vậy nên a sẽ không chủ động nói là muốn quay lại bên e lần nữa.......nhưng với a,a dường như rất nhớ e.......nếu một ngày tình cờ bắt gặp một tin nhắn mà e gửi tới,chắc chắn rằng a cũng như e hiểu là a sẽ quay lại.......bởi vì a chưa yêu ai tha thiết như yêu e............

Có thể hôm nay,e sẽ tay trong tay một người khác......cái điều a thường hay mơ ước mà chẳng thể thực hiện được.....và có ngày mai a cũng sẽ tay trong tay với một người........nhưng chắc e không thể hiểu được điều đó càng chứng tỏ a yêu e.........
A hay hỏi về những người e quen hay những người lạ mặt muốn làm quen với e.đôi lúc a hơi quá lại làm e buồn.......thế là a cũng pải sửa.nhưng a chỉ sửa được ngoài mặt thôi,trong lòng a dù biết vậy nhưng khôn tài nào sữa được.....như bây giờ,dù biết phải quên e,ngoài mặt a vẫn tỏ ra bình thường nhưng khi ngồi ở đây viết những dòng vô vọng như thế này thì a chẳng thể dấu được cảm xúc của mình.............
N ak!Hình như với e a là một đứa trẻ hay bị e bắt nạt nhỉ.......a thì hay nhân nhượng vì mục đích chân chính.....còn e thì a càng nhân nhượng e càng lấn tới,mỗi lúc mỗi lớn và đôi lúc a đã không còn nhận ra a......Đôi lúc a như một người khác,a đường như là một người yếu đuối trước e......
E thường nói là luôn cười với những tin nhắn a gửi tới......cũng pải thôi......một vở diễn gây cười người ta pải đọc tới đọc lui,sửa từng lời thoại từng tình tiết dù là nhỏ nhất.........những tin nhắn của a cũng vậy....a luôn muốn tạo một không khí vui vẻ,dù không được tận mắt thấy e cười nhưng chỉ cần e thể hiện một thái độ trang nhã với a,a cũng vui lắm rồi................
Nói thật a là người khá tinh ý đấy.......Những tin nhắn e gửi tới cho a hoàn toàn chỉ là sựnđẩy đi một cảm xúc nhất thời.......và chắc rằng e chẳng hề có ý xem lại một lần nào nữa........và chừng đó cũng đủ hiểu e "xem trọng" a tới mức nào..................
E nói e không biết nói chuyện........a muốn nói với e thì cứ pải đặt câu hỏi với e...anh đã đặt và đặt không biết bao nhiêu lần........a không pải là người thích xen vào chuyện riêng của e nên hỏi anh cũng chỉ dám hỏi những câu làm e cười...........a chẳng biết gì về e................
Và tối qua a đã lần nữa nói chia tay........tối qua là một tối cảm xúc....a đi từ sự buồn chán đến buồn cười.............nếu không lầm thì riêng tối qua a đã trò chuyện với "con ma" gần một tiếng....vì e,vì e vô tâm không trả lời..........Với a,với hoàn cảnh đó........a thấy mình như bị xúc phạm............a đã rất giận e........nhưng không vì tình cảm mà bao ngày a cố giữ,a đã gọi cho e,nhắn tin cho "ma"..........chẳng nhớ nỗi là bao nhiêu tin nữa............nhưng e vẫn lãng tránh....e cho rằng a là vật vô giá(=0)......vì vậy e chẳng cần pải nuối tiếc khi mất a..........với a ,e cũng là một vật vô giá mà chẳng có thứ gì có thể xánh được.............E làm a thất vọng,và a cũng vui vẻ chép lại pài thơ e gửi tặng trả lại cho e vì a,a chẳng có với e một kỷ niệm nào đẹp cả......nên a lun coi bài thơ đó là báu vật trong mình....giờ đây anh pải trả nó............trả một vật vô giá với a còn với e và hẳn bao người thì nó chẳng đáng đồng nào cả...........
............"Một bông hồng không thể có 2 chủ".......
............"Một tân hồn không ấp ủ 2 trái tim".........
............"Chỉ yêu một và một người duy nhất"......
............"Đến trọn đời trọn kiếp mình yêu"............
............."Bay lên đi hỡi bồ câu trắng"..................
............"Có về qua ngõ vắng nhắn giùm tôi"........
............"Hãy nhắn rằng tôi vẫn chờ người ấy".......
............"và mong sao người ấy vẫn chờ tôi"........
Tạm biệt e....người a yêu nhất!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét